Em nhân viên banh lồn gạ địt anh quản lý cặc to số hưởng. Người mẹ dường như đang rên rỉ đau đớn. Hai bên ngực cũng lộ ra ngoài. Trên người cô dính đầy bùn, mông vẫn nhô ra, như muốn phản kháng. Tôi lao tới và hét lên: Đừng bắt nạt mẹ tôi. Người đàn ông giật mình. Bận đứng dậy khỏi xác mẹ. Tôi lao tới đỡ mẹ nhưng mẹ nói: Đi đi, đi đi, chú đang giúp mẹ đỡ ngứa. Tôi nói, cậu ngứa chỗ nào, tôi có thể giúp cậu. Nhưng mẹ đẩy tôi ra và nói, sao con lại chạy lung tung, về đi. Tôi về nhà với tâm trạng khó chịu. Nhưng không có gì giống như nó đã xảy ra kể từ đó. Vì ở đây dân cư thưa thớt. Người đó cũng là một thợ săn ở ngoài thị trấn. Nhưng bố mẹ tôi lại cãi nhau rất nhiều. Hầu như ban đêm, sau khi cãi nhau, mẹ tôi đều đặt tay tôi lên ngực mẹ để ngủ. Cuối cùng, sau một trận cãi vã, bố tôi bỏ đi. Sau khi bố bỏ đi, tôi rất ghét mẹ. Tôi nghĩ mẹ tôi đã giết bố tôi. Tôi lại càng ghét bên mẹ hơn, vì ở đó ngứa ngáy gây ra bao nhiêu chuyện. Tôi nghĩ lúc đó lớn lên mình sẽ tìm được thứ gì đó để giảm ngứa. Tôi đã không cười với mẹ hơn một năm rồi. Mẹ tôi cũng không bao giờ cười. Chỉ bận rộn suốt ngày. Nhưng một ngày. Tôi nhìn thấy mẹ tôi mỉm cười. Đó là một lần. Một người họ hàng xa sống cách nhà tôi hơn mười dặm cũng đến. Mẹ anh rất nhiệt tình cho anh ở lại. Nói đường núi đã xa. Đó là một dịp hiếm có.

Em nhân viên banh lồn gạ địt anh quản lý cặc to số hưởng

Em nhân viên banh lồn gạ địt anh quản lý cặc to số hưởng