Cãi nhau với chồng cô nhân viên địt nhau với sếp tây cu đen cực to, dập cho em thở không nổi. Đến nỗi khi mẹ nhìn thấy dáng vẻ uể oải của tôi, mẹ tưởng tôi bị bệnh và muốn đưa tôi đi khám, khi đến bệnh viện, bác sĩ hỏi tôi vài câu và nói rằng tôi không thể ngủ ngon. vì tôi quá lo lắng, lại vì còn trẻ nên không dám kê đơn gì, còn thuốc ngủ thì được kê một số loại thuốc giúp tôi dễ ngủ. Mẹ tôi lúc đó cũng rất khó hiểu, tôi không phải là một đứa trẻ học hành chăm chỉ, ở tuổi này sao có thể căng thẳng như vậy? Thế là mẹ hỏi tôi, tôi không nghĩ ra được lý do nào khác nên đành thản nhiên nói ra. là vì sắp đến kỳ thi cuối kỳ, mẹ nghe xong rất mừng, sờ đầu tôi nói rằng tôi đã lớn và trở nên hiểu chuyện. Buổi tối, mẹ đưa cho tôi loại thuốc bác sĩ kê và nhìn tôi uống, vì mẹ biết tôi không thích uống thuốc và sợ thuốc đắng. Buổi tối khi tôi đi ngủ, mẹ sẽ bật đèn nhìn tôi ngủ, đây là sự dịu dàng của mẹ mà đã lâu rồi tôi lớn lên không được trải qua. Không biết tôi ngủ quên từ lúc nào, tôi bắt đầu cảm thấy choáng váng, sau đó tôi dường như thấy trước mắt có một luồng sáng nhưng rất mờ, tôi dụi dụi mắt một cách tuyệt vọng mà vẫn không thể nhìn rõ. Sau đó, chúng tôi đến một ngôi nhà, trong phòng có một chiếc thùng gỗ rất đơn giản và to lớn mà dân làng thường dùng để đựng gạo, tuy nhiên vào lúc này, trong đó có một người phụ nữ đang ngồi, chưa mặc quần áo. Mắt tôi chỉ thấy rõ mẹ không mặc quần áo, nhưng khi nhìn đến một số bộ phận quan trọng thì lại mờ sương, nhìn mặt mẹ tôi thấy rõ đó là mẹ tôi, mẹ đang cười rất tươi.